Chương 55: Tham gia

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Thăng Cấp Kiến Trúc

Mãn Thuyền Khinh Mộng

8.022 chữ

15-09-2025

Kế Duyên hơi sững sờ, nhưng nghĩ lại thì cũng phải, căn nhà nhỏ bên hồ của hắn chẳng phải cũng là do hắn thuê hay sao?

Vậy mà bảng thuộc tính vẫn xếp nó vào kiến trúc của hắn.

Vậy thì bây giờ hắn ở trong gian phòng riêng này để khảo hạch vẽ phù, có gì khác biệt chứ?

Nếu xem mộc bài khảo hạch trong tay là chìa khóa, vậy thì chỉ cần hắn ở đây vẽ phù, nơi này chính là 【Phù Lục Thất】 chuyên biệt của hắn.

Kế Duyên không khỏi thầm cảm thán... bảng thuộc tính này đúng là chu đáo đến tận răng.

Hắn đang suy nghĩ thì nghe thấy giọng của tu sĩ Thủy Long Tông đang trực ban truyền đến.

"Phù lục khảo hạch lần này là phù lục nhất giai trung phẩm — Thiên Quang Phù."

Kế Duyên vừa nghe, lông mày tức thì nhíu chặt, Thủy Long Tông này... có phần làm khó người khác rồi.

Nếu ví việc vẽ phù như một kỳ thi, thì đề bài Thiên Quang Phù này chắc chắn là loại câu hỏi oái oăm, hiểm hóc.

Bởi vì Thiên Quang Phù tuy cũng là phù lục trung phẩm nhưng lại cực kỳ vô dụng, hiệu quả của nó đúng như tên gọi, chẳng khác gì một chiếc đèn chiếu sáng.

Chỉ là hiệu quả chiếu sáng rất mạnh, dùng một tấm là cả khu vực mấy dặm xung quanh sáng như ban ngày, nhưng thời gian duy trì lại không được lâu.

Ước chừng chỉ kéo dài được nửa nén hương.

Tốn gần mười viên linh thạch để hưởng thụ ánh sáng trong nửa nén hương... cho nên phù sư bình thường sẽ không ai đi nghiên cứu loại phù lục này.

Kế Duyên cũng vậy, nếu không có 【Ngộ Đạo Thất】 tăng ngộ tính, có lẽ hắn còn chẳng nhớ nổi phù văn của Thiên Quang Phù.

Trong phút chốc, hắn cũng hiểu vì sao tỷ lệ đỗ của kỳ khảo hạch này lại thấp đến thế.

Đây rõ ràng là đang làm khó người ta mà.

Ngay lúc Kế Duyên đang cố nhớ lại phù văn của Thiên Quang Phù thì bỗng cảm nhận được một luồng linh khí dao động từ bên cạnh truyền đến.

Ngay sau đó, đám tu sĩ vây xem đều cất tiếng tán thưởng.

"Ổ Đại công tử lợi hại thật!"

"Một lần đã thành công, lần này chắc chắn có thể gia nhập Thủy Long Tông rồi."

"..."

Kế Duyên rót một ít linh lực vào mộc bài, tiếng ồn ào lập tức biến mất... Tu tiên thật tiện lợi, mộc bài này không có công năng nào khác, chỉ là một cấm chế cách âm nhỏ.

Một khi kích hoạt sẽ tránh được sự quấy nhiễu từ bên ngoài, nhưng vẫn để họ thấy rõ hành động của mình, phòng ngừa gian lận.

Chỉ là việc Ổ Ngôn có thể vẽ ra Thiên Quang Phù ngay trong một lần lại khiến Kế Duyên có chút bất ngờ.

Nghĩ lại cũng phải, là đích tử của Ổ Văn Bân, con đường vẽ phù của y chắc chắn đi xa hơn người thường.

Hơn nữa họ cũng có kinh nghiệm, biết rõ phong cách tuyển chọn của Thủy Long Tông.

Toàn khảo mấy loại phù hiếm lạ, không biết Ổ Văn Bân có đoán đề không nhỉ?

Biết đâu còn mở lớp luyện thi cấp tốc trước kỳ thi, vơ vét một mớ linh thạch.

Kế Duyên vội lắc đầu, không suy nghĩ lung tung nữa, chuyển sang chuyên tâm nhớ lại cách vẽ Thiên Quang Phù, tay còn không ngừng phác họa trong không trung.

Bên ngoài, Ổ Văn Bân nhìn biểu hiện của đám đệ tử nhà mình, không khỏi vuốt râu mỉm cười.

Thiên Quang Phù, quả nhiên bị lão đoán trúng, mấy ngày trước kỳ tuyển chọn, lão còn đặc biệt chỉ dạy cách vẽ và những điểm cần lưu ý của tấm phù lục này.

Mười người lấy ba, chắc cũng được một hai người.

Đến lúc đó, số đệ tử của lão trong Thủy Long Tông lại nhiều thêm mấy người nữa.

Nếu Ổ Ngôn có thể gia nhập... vậy thì tốt nhất, lão đã khổ tâm gửi gắm mấy đệ tử vào Thủy Long Tông, chỉ cần Ổ Ngôn vào được, khoản đầu tư này sẽ có thu hoạch.

Đến lúc đó tập hợp sức lực của mấy đệ tử, không biết có thể vun đắp nên một Trúc Cơ kỳ ngụy linh căn hay không?

Nếu có thể, vậy thì biết đâu chính lão cũng có thể.

Trúc Cơ, đây mới là mục đích thực sự của Ổ Văn Bân.

Một khi Trúc Cơ, thực lực không chỉ tăng vọt, mà thọ nguyên cũng có thể kéo dài đến hơn hai trăm năm.

Đặc biệt là việc Ổ Ngôn ra tay đã thành công một tấm Thiên Quang Phù, càng khiến lão thêm tự tin.

Ngay sau đó, lão lại quay đầu nhìn về phía tên nhóc tên Kế Duyên, trong lòng dù không ưa kẻ này nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười.

Nhìn bộ dạng vội vàng hấp tấp của hắn, e là chưa từng vẽ Thiên Quang Phù bao giờ?

Còn ở đây lâm mô, không biết có nhớ sai phù văn không, thật nực cười.

Thôi vậy, loại phù sư không có gốc gác này chính là như vậy, có thể vẽ được vài tấm Tị Thủy Phù để duy trì kế sinh nhai đã là không tệ rồi.

Những chuyện này, Ổ Văn Bân vẫn luôn nghĩ vậy, nhưng lão chưa bao giờ nói ra, thậm chí còn không biểu hiện ra ngoài.

Bất kể đối với ai, lão cũng đều giữ thái độ hòa nhã, cho nên những năm gần đây, những người đánh cá ở chợ Tằng Đầu đều bằng lòng gọi Ổ Văn Bân là Ổ đại sư.

Lão lại quay sang nhìn Ổ Ngôn, sau khi thành công tấm đầu tiên, hai tấm tiếp theo đều thất bại.

Ổ Văn Bân thấy vậy cũng biết, là do tính cách mà thôi.

Tấm đầu tiên thành công đã cho Ổ Ngôn sự tự tin rất lớn, chỉ là sự tự tin của y trước nay luôn có phần thái quá.

Cho nên mới khiến y trở thành một kẻ cực kỳ kiêu ngạo, tự phụ.

Điểm này Ổ Văn Bân cũng hiểu, lão càng hiểu rõ sở dĩ Ổ Ngôn có tính cách như vậy cũng liên quan đến sự cưng chiều từ nhỏ của lão.

Tấm thứ tư... lại thất bại!

Ổ Văn Bân liếc mắt một cái đã đoán được kết quả, Ổ Ngôn lần này hết hy vọng rồi.

Với tính cách của y, sau mấy lần thất bại liên tiếp này, y sẽ nóng nảy, mà việc vẽ phù lại kỵ nhất là nóng vội, một khi đã vội thì chuyện gì cũng hỏng.

Quả nhiên, mấy tấm phù lục tiếp theo của Ổ Ngôn vẫn kết thúc trong thất bại.

Ngược lại, một đệ tử khác tên Mai Thần, mới vẽ đến tấm thứ bảy đã thành công hai tấm, trong ba tấm còn lại, nếu có thể thành công thêm một tấm nữa thì sẽ có cơ hội gia nhập Thủy Long Tông.

Điều này khiến Ổ Văn Bân có chút bất ngờ, bởi vì Mai Thần này ngày thường không khoe khoang, không bao giờ thể hiện.

Thậm chí ngay cả việc vẽ phù thường ngày cũng vậy, tỷ lệ thành công không cao không thấp.

Trong số các đệ tử của Ổ Văn Bân, hắn cũng chỉ được xem là hạng trung.

Điều duy nhất khiến Ổ Văn Bân có chút ấn tượng là Mai Thần này cực kỳ ngăn nắp, bất kể là y phục thường ngày, phù cụ trên bàn án, hay thậm chí là phù lục mà hắn vẽ ra cũng đều như vậy.

Còn Kế Duyên... Ổ Văn Bân liếc mắt nhìn, đến giờ này rồi mà vẫn chưa bắt đầu, chắc là định bỏ cuộc rồi.

Các đệ tử lần lượt thất bại, ngay cả Ổ Ngôn, mãi đến tấm thứ chín mới thành công thêm một tấm, nhưng ngay sau đó tấm thứ mười lại thất bại.

Mười tấm thành công hai tấm, tự nhiên không có cơ hội gia nhập Thủy Long Tông.

Kết quả này cũng sớm nằm trong dự liệu của Ổ Văn Bân.

Ổ Ngôn bực bội chửi một tiếng, lúc này mới đặt phù bút xuống, đứng dậy bước ra khỏi gian phòng.

Ở gian phòng bên cạnh y, Mai Thần sau khi thành công tấm thứ bảy, tấm thứ tám và thứ chín đều liên tiếp thất bại.

Ổ Văn Bân cũng ngỡ rằng lần này mình sẽ không có đệ tử nào gia nhập Thủy Long Tông, lão bất giác lại nghĩ đến Lục Oản, nếu nàng ở đây, ba tấm Thiên Quang Phù e rằng dễ như trở bàn tay.

Chỉ tiếc là... hôm nay nàng không đến được.

Nhưng đúng lúc này, trong một gian phòng có linh khí khẽ động, ngay sau đó một thanh niên áo trắng đột nhiên đứng dậy, trong mắt tràn đầy vui mừng.

Tấm Thiên Quang Phù thứ ba... thành công!

Mai Thần vui mừng đặt phù bút xuống, cầm ba tấm Thiên Quang Phù chạy ra khỏi gian phòng.

Cũng cho đến khi nhìn thấy bóng dáng của hắn, Kế Duyên đang mải mê suy ngẫm mới tỉnh táo lại, thì ra đã qua một lúc lâu.

Hắn vội vàng cầm lấy phù bút tiêu chuẩn do Thủy Long Tông phát, lại lấy một tờ phù giấy tiêu chuẩn, hít một hơi thật sâu, rồi ngẩng đầu nhìn lên trên.

【Phù Lục Thất: lv1】

Hắn hồi tưởng lại phù đầu của Thiên Quang Phù, chấm một ít mực phù, hạ bút, chế phù... một mạch thành hình.

Thấy mình thành công ngay lần đầu, Kế Duyên cũng có chút kinh ngạc, hắn cầm tờ phù giấy lên, rót linh khí vào.

Cùng với một đạo linh quang trắng xóa lóe lên.

Tấm Thiên Quang Phù đầu tiên... đã thành công.

Để tránh bị mắng là kẻ hay câu chương, nên chương sau ta định viết một chương dài, hoàn thành luôn đoạn tình tiết này.

Hiện tại đã viết được một nửa, phần còn lại vẫn chưa xong, phải đợi đến ban ngày.

Hoặc để ta nghĩ xem, tối nay đăng tiếp cũng được, đến lúc đó gộp luôn phần của ngày mai, liên tục một vạn chữ, các ngươi đọc cũng sẽ sảng khoái hơn.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!